Chắc tại rượu nhà Chung ngấm quá, mà nay không được nói nhiều.
Đâm ra giờ viết lắm... viết linh tinh
rồi ta sẽ là ai...
rồi ai cũng phải chết
nghĩ cho cùng thì ta đang làm cái gì đây?
sống thiếu mục đích và làm việc dông dài. Đọc lại những điều Steve Jobs đã nói
“Thời gian của bạn có hạn, do đó, đừng nên lãng phí nó vì
cuộc sống của người khác. Đừng bị mắc kẹt bởi những giáo điều, đó là
sống vì những suy nghĩ của người khác. Đừng để tiếng ồn của các ý kiến
khác làm lấn át đi tiếng nói của chính bạn. Và điều quan trọng nhất, có
can đảm để sống theo trái tim và trực giác của chính mình. Chính trái
tim và trực giác mới là thứ biết được bạn muốn gì và bạn sẽ trở thành
thế nào. Mọi thứ còn lại, chỉ là thứ yếu”
chúng ta thực sự đang bị đưa đẩy rất nhiều... bị những giáo điều, những suy nghĩ của người khác "điều khiển". Liệu bạn có tiếng nói của chính mình? hay bạn là người biết nói nhưng không dám nói?
Vậy ta là ai ?
Ta sống để làm gì?
Rồi ai cũng sẽ chết, phải chăng sống để cho đủ 1 kiếp người?
Có người đã tạm biệt Steve Jobs, bởi " vì rồi vẫn phải cứ phải gặp lại nhau, hư thực, ở bên kia."
Thế ta sống để làm gì đây???
Cảm thấy cuộc sống gò bó quá...
Chẳng rõ mình muốn gì...
Cái blog này, cũng đang viết bài... để làm gì? dông dài cho bớt được vài trống canh??? Hay nghe cao cả hơn: chia sẻ kiến thức cho mọi người? Thật ra là gì chứ? ai cần những kiến thức này? Sao không đưa chúng cho những người cần hơn, đưa cho nhiều người hơn?
Có chăng nên biến blog này, thành 1 trang hướng dẫn newbie tiếp cận Linux / mã nguồn mở. Một trong những trang Tiếng Việt ít ỏi viết về mã nguồn mở.
Là http://www.thegeekstuff.com/ của Việt Nam.
Như thế có lẽ sẽ có mục đích hơn. Sẽ tốt hơn. Có khi còn làm ra tiền.
Ít nhất cũng sẽ có ích cho nhiều người hơn.
Phải lớn thôi, chơi hoài không chán sao?
"Học" hành cứ như cái nợ phải làm cho xong...
có thật sự là ta đi học không khi không phải để lấy kiến thức? hay chỉ để có 1 tấm bằng ra trường. Chúng ta học đại học vì “Tôi chỉ nghĩ mình phải lên đại học sau khi tốt nghiệp phổ thông”. “Không ai từng nói với tôi rằng tôi không nhất thiết phải làm như
vậy”.
Người ta thành công...
thành công theo nhiều nghĩa...
Có những người học hành ngoan ngoãn, chăm chỉ và cứ thế, đến một ngày ra trường rồi cũng đi làm cho công ty nào đó. Có khi là ông to bà lớn. Liệu thế có phải thành công không?
Có những người bỏ học nửa chừng để theo đuổi đam mê của mình , có người dựng công ty trong gara ô tô và vay tiền bạn bè để đầu tư cho dự án của bản thân. Có người đi tìm niềm đam mê của mình, đã làm nên quả táo thứ 3 thay đổi thế giới. Họ đã thành công, và không ai dám bác bỏ điều ấy!
Còn chúng ta là ai?
là những người bình thường?
Anh muốn dành hết phần còn lại của đời mình để đi bán nước đường, hay muốn có cơ hội để thay đổi thế giới?
Tôi biết mình không thể thành công với ngành mình đang học. Bởi chẳng tìm thấy chút đam mê nào cả... chỉ như 1 cái nợ...
Ai đó nói vọng lại: anh có thể, tại anh đang suy nghĩ tiêu cực thôi
Nhưng rồi tôi trả lời: một khi tôi đã không có chút đam mê nào thì điều đó chính là lí do tôi nói không thể!
Dù thành công là 1 khái niệm "mờ" nhưng bạn cũng nên nhìn thấy cái khái niệm ấy cho chính mình.
Bạn là ai?
Đúng là bây giờ học để lấy " bằng " hay lấy " kiến thức " ????
ReplyDeleteăn no dửng mỡ à.
ReplyDelete"Tôi là tôi" của Quách Thành Danh :))
ReplyDeletetoi_la_toi_boy9x :))
ReplyDelete